Đà Lạt là một thành phố du lịch tuyệt đẹp, nằm trên cao nguyên Lang Biang. Trước đây, đây là vùng rừng núi hoang vu, chỉ rải rác một vài buôn làng người Thượng. Tuy nhiên, qua hơn 100 năm phát triển và xây dựng, Đà Lạt đã trở thành một điểm đến hấp dẫn với nhiều dáng vẻ của châu Âu.

ĐÀ LẠT LÀ MỘT TRUNG TÂM NGHĨ DƯỠNG – DU LỊCH
Những ấn tượng tốt đẹp đã để lại trong lòng du khách khi đến thăm Đà Lạt là khí hậu trong lành, cảnh quan thiên nhiên đẹp mê hồn, cảnh quan kiến trúc tuyệt đẹp, môi trường trong lành, những đặc sản rau, hoa, quả và con người thân thiện.
Vào năm 2000, Đà Lạt đã bước vào định hướng trở thành trung tâm du lịch về: văn hóa, nghỉ dưỡng và thế mạnh vùng ôn đới, thủ công, công nghiệp tiểu thủ.
Bác sĩ Alexandre Yersin đã lưu lại trong ký ức của mình khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, lãng mạn của Lang Biang vào năm 1893.. Sau đó, toàn quyền Paul Doumer đã mong muốn tìm địa điểm để xây dựng một trạm nghỉ dưỡng ở vùng cao có không khí trong lành, khí hậu mát mẻ, và Yersin đã giới thiệu vùng cao nguyên Lang Biang cho ông. Từ đó, Đà Lạt đã bắt đầu một bước ngoặt lịch sử cho đến ngày nay.
Trong giai đoạn đầu, nhiều đoàn nghiên cứu về quân sự, y tế và công chánh đã tiến hành khảo sát cao nguyên Lang Biang. Sau đó, người ta bắt đầu xây dựng những cơ sở hạ tầng cho một khu nghỉ dưỡng. Từ năm 1907, xây dựng một lữ quán đầu tiên bằng gỗ cho khách vãng lai, tiền thân của Khách sạn Hồ (Hôtel du Lac).
Từ năm 1923 đến 1940, tốc độ xây dựng đã được đẩy nhanh hơn và Đà Lạt bắt đầu chuyển mình thành một thành phố nghỉ mát với hệ thống hạ tầm cỡ quốc tế. Nhiều khách sạn và biệt thự được xây dựng, bao gồm cả các công trình kiến trúc nổi tiếng như khách sạn Sài Gòn – Đà Lạt (nay là khách sạn Sofitel Đà Lạt), khách sạn Dalat Palace và Bảo tàng Lâm Viên. Đà Lạt cũng trở thành một trung tâm đào tạo và giáo dục, với các trường học và trung tâm đào tạo được thành lập trong thời gian này. Năm 1932, Đại học Sư phạm Đà Lạt được thành lập, và trở thành một trong những trường đại học đầu tiên ở Việt Nam.
Tham khảo: https://lamdong.gov.vn/sites/book/caonguyen/2000.htm